Ngày 26-7, TAND tỉnh Vĩnh Long xử phúc thẩm và chấp nhận kháng cáo tăng nặng hình phạt của gia đình bị hại và tuyên phạt bị cáo Nguyễn Phan Phi Long II (30 tuổi; ngụ TP Vĩnh Long, tỉnh Vĩnh Long) 12 năm tù về tội "Cố ý gây thương tích".
Theo bản án sơ thẩm, anh Nguyễn Hữu Duyên (31 tuổi; ngụ phường 2, TP Vĩnh Long) bận việc thường xuyên nên gửi con là cháu Nguyễn Tố Hân (4 tuổi) cho Long II chăm sóc. Sáng 16-6-2018, Long II mua sẵn thức ăn cho bé là bánh bao rồi đi uống cà phê với bạn. Sau khi bé thức dậy không chịu ăn bánh bao mà đòi ăn cơm sườn nên khóc lóc, vợ Long II không ngủ được nên điện thoại kêu chồng về. Về đến nhà, Long II hỏi Hân sao không chịu ăn. Bị cáo cho rằng bé Hân hỗn, chửi lại mình nên đã tức giận, nắm lấy cổ tay bé kéo ra rồi đánh vào vùng miệng của bé. Lúc này Hân vùng vẫy tuột khỏi tay bị cáo nên khi bị đánh, bé té đập đầu vào tường, ngã về bên trái, đầu tiếp tục đập trên nền gạch trong phòng.
Bị cáo Nguyễn Phan Phi Long II
Sau đó, Long II đứng lên kêu Hân đi rửa mặt. Tuy nhiên chỉ đi được vài bước đến cửa phòng thì bé la đau quá rồi té quỵ. Bị cáo đến đỡ bé lên thì phát hiện chảy máu do rách môi, mặt tím tái, mắt đứng tròng nên đã cùng vợ đưa vào Bệnh viện Đa khoa tỉnh Vĩnh Long cấp cứu nhưng bé tử vong sau đó. Quá trình điều tra, bị cáo Long II thừa nhận toàn bộ hành vi của mình. TAND TP Vĩnh Long xử sơ thẩm đã tuyên phạt Phi Long II mức án 10 năm tù về tội danh trên.
Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo phi Long II thừa nhận hành vi gây ra cái chết cho bé Hân. Các vết thương khác có một số do bị cáo gây ra còn các vết thương còn lại thì bị cáo cho rằng do tự bé Hân gây ra. Gia đình bị hại và luật sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho bị hại có yêu cầu tòa hủy bản án sơ thẩm, trả hồ sơ điều tra bổ sung hành vi giết người, hành vi hành hạ trẻ em và dấu hiệu bỏ lọt tội phạm đồng phạm gây ra hàng chục vết thương trên người bé Hân.
Qua xét hỏi và tranh tụng tại tòa, HĐXX nhận định, lời khai tại tòa của Long II phù hợp với hồ sơ chứng cứ có trong vụ án. Tuy nhiên, bị cáo không có ý định cướp đi sinh mạng mà chỉ phạm tội trong lúc tức giận; sau khi bé Hân ngất xỉu, bị cáo cùng vợ đưa nạn nhân đi cấp cứu nhưng không qua khỏi. Hành vi của bị cáo đã cấu thành tội "Cố ý gây thương tích" chứ không có căn cứ xác định bị cáo phạm tội "Giết người" như đề nghị của luật sư và gia đình bị hại.
Riêng việc gia đình bị hại yêu cầu làm rõ hàng chục vết thương trên người bé Hân, quá trình điều tra xác định trong khi chăm sóc bé Hân chỉ có 2 vợ chồng Long II, ngoài ra không ai chứng kiến sự việc xảy ra. Có những vết thương trên người cháu Hân do Long II gây ra, còn những vết thương khác, theo lời 2 vợ chồng Long II là do cháu Hân tự gây ra. Trên người bị hại có nhiều vết bầm tím cũng không thể xác định thương tích nào ra bị cáo gây ra, giám định tỉ lệ thương tích là bao nhiêu. Vì thế, kháng cáo của gia đình bị hại về điều tra những thương tích này là không thực hiện.
Tuy nhiên, mức hình phạt mà tòa sơ thẩm tuyên là chưa phù hợp với tính chất, mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội do bị cáo gây nên nên tòa phúc thẩm quyết định tăng hình phạt thêm 2 năm tù đối với Long II.