Nghề Y là một nghề vô cùng cao quý, nó đòi hỏi sự hy sinh, chịu đựng những gian nan, vất vả. Trong đó, phải kể đến công việc điều dưỡng, bởi trong chăm sóc sức khỏe, điều dưỡng viên là lực lượng đông đảo nhất đóng vai trò quan trọng của hệ thống dịch vụ y tế do tiếp xúc trực tiếp và thường xuyên nhất với bệnh nhân. Những người điều dưỡng một khi đã xác định theo nghề sẽ yêu nghề, luôn luôn trân quý màu áo blouse trắng với cái “tâm” chân chính và cả sự hy sinh cao cả.
Đến Bệnh viện Phụ sản TP.Cần Thơ, trực tiếp xuống các khoa và tận mắt chứng kiến mới thấy sự khéo léo, ân cần từng bước nhẹ nhàng của các điều dưỡng, đặc biệt là công việc chăm sóc cho các em bé sơ sinh lại càng thêm cảm thông và ngưỡng mộ họ. Qua đó mới thấy, chính tấm lòng, sự yêu nghề mới giúp họ gắn bó và vượt qua bao khó khăn, vất vả để đồng hành cùng sức khỏe bệnh nhân.
Lời thăm hỏi động viên cùng thái độ ân cần niềm nở của điều dưỡng sẽ khiến người bệnh cảm thấy an tâm.
Là người hiểu rõ bệnh nhân nhất, điều dưỡng viên luôn phải tập trung để kịp thời ứng phó, xử trí khi người bệnh có dấu hiệu bất thường. Họ còn phải nắm rõ tên thuốc, liều lượng, tác dụng phụ để tư vấn cho người bệnh và gia đình.
Công việc quần quật, thường xuyên phải chịu đựng những bực bội, cáu gắt vô cớ của nhiều bệnh nhân cùng người nhà khiến nhiều nữ điều dưỡng khóc thầm, nhưng vì họ thấu hiểu tâm lý bệnh nhân nên tất cả họ đều cố gắng vượt qua, chia sẻ, cảm thông hơn với người bệnh.
Cũng như biết bao cái nghề đang tồn tại như một lẽ tất nhiên của cuộc sống, với một nhu cầu không thể thiếu của xã hội, khi mà sự phân công công việc cho mỗi ngành mỗi nghề, tất nhiên nghề điều dưỡng cũng là một trong những nghề mà nhu cầu xã hội rất cần.
Như chúng ta đã biết, để kết quả điều trị người bệnh được tốt nhất không thể thiếu vai trò của người điều dưỡng, từ khi bác sĩ ra phác đồ điều trị trên giấy đến khi nó đến được với người bệnh là cả một quá trình mà không ai khác, đó chính là công việc do người điều dưỡng đảm nhiệm.
Một mũi tiêm truyền đúng kỹ thuật đảm bảo đưa thuốc vào người bệnh được an toàn, cho đến một vết mổ khô không bị nhiễm khuẩn mau liền, một bệnh nhân chăm sóc hậu phẫu sau các ca mổ với biết bao vấn đề cần và đủ, những bệnh nhân theo dõi chăm sóc nội khoa của từng chuyên khoa khác nhau, đòi hỏi người điều dưỡng ngoài việc am hiểu về công việc theo dõi chăm sóc chung, còn phải học chuyên sâu theo dõi, chăm sóc theo từng chuyên khoa. Không chỉ vậy, ở mỗi chuyên khoa, người điều dưỡng phải lập được kế hoạch chăm sóc cho từng loại bệnh, bệnh nhân có bệnh gì thì điều dưỡng cũng phải thường xuyên cập nhật kiến thức chuyên môn để có được sự chăm sóc đúng nhất.
Công việc của điều dưỡng viên không đơn giản như những gì ta nhìn thấy, bởi họ chạy như con thoi cả ngày lẫn đêm. Tại bệnh viện, ngoài việc thực hiện các công việc như truyền dịch, phát thuốc, thay băng... thì điều dưỡng viên còn có khi phải túc trực trong phòng mổ từ 3-5 tiếng nên việc nhịn đói làm việc là điều vẫn thường xảy ra với các nhân viên điều dưỡng.
Không chỉ có vậy, người điều dưỡng còn phải chịu khá nhiều áp lực, bởi trong cuộc sống mỗi người một bệnh, một tính khác nhau nên chăm sóc bệnh nhân không khác gì "làm dâu trăm họ", có khi còn khó khăn, vất vả hơn bình thường do những đau đớn của bệnh tật khiến người bệnh trở nên khó tính hơn.
Đặc biệt, đối với những điều dưỡng tại Bệnh viện Phụ sản TP.Cần Thơ, niềm vui xua tan đi mệt mỏi khi mỗi ngày chứng kiến ánh mắt ngây ngô của những em bé chào đời, chứng kiến niềm vui của gia đình sản phụ. Đó chính là động lực không hề nhỏ giúp mọi sự cố gắng, nỗ lực của người điều dưỡng càng trở nên ý nghĩa.
Nếu không yêu nghề làm sao người điều dưỡng có thể làm được những công việc khó khăn và áp lực đến thế, cái công việc mà nhiều người bình thường mới nghe thấy đã "nổi da gà" sợ hãi, bởi nghĩ đến máu mủ, đờm dãi, phân, nước tiểu,... nghĩ đến các căn bệnh và rủi ro lây nhiễm, rồi những đêm trực trắng đêm cùng áp lực từ nhiều phía thì chẳng dễ dàng gì có thể vượt qua mà dấn thân chấp nhận hy sinh.
Phải yêu lắm, thương lắm thì mới có được nghị lực và chấp nhận tất cả, bởi họ biết cái họ cho đi là tình yêu thương mà không cần nhận lại và khi bạn cho đi là bạn đã nhận được nhiều hơn thế. Đó là những niềm vui, niềm hạnh phúc vô bờ bến của người bệnh mà bạn từng dày công bao ngày chăm sóc khỏi bệnh được đoàn tụ cùng gia đình. Chỉ một ánh mắt, một giọng nói, một sự tận tình đã khiến người bệnh cảm thấy ấm lòng, họ tin tưởng hơn với bệnh viện và cán bộ y tế bởi họ biết rằng ở nơi đó với những con người tận tâm hết lòng như vậy thì nhất định căn bệnh của họ sẽ có hy vọng được cứu chữa.
Hơn hết, trong ứng xử với bệnh nhân, người điều dưỡng luôn phải giữ tâm thái bình tĩnh, luôn ân cần với bệnh nhân. Những lời chào, lời thăm hỏi động viên cùng thái độ ân cần niềm nở của điều dưỡng sẽ khiến người bệnh cảm thấy an tâm, dẫu biết rằng mũi tiêm này sẽ đau, băng dính vết mổ khi bóc khiến lo lắng bao ngày sẽ tan biến và chỉ còn đọng lại trong họ sự tin tưởng, niềm tin ấy được nhân lên bởi sự dịu dàng nhẹ nhàng của người điều dưỡng và chắc chắn rằng người bệnh cùng gia đình người bệnh sẽ vô cùng cảm kích, không bao giờ quên ơn những người đã giúp đỡ mình. Người bệnh được quan tâm, chăm sóc tốt, sớm lành bệnh để về với gia đình và hòa nhập với cộng đồng, cái được của người điều dưỡng ở đây chính là niềm vui nhân đôi của người bệnh và kết quả mà mình đã nhiệt tâm dành hết tâm huyết cho công việc.
Với bất kỳ nghề nào đi chăng nữa, trong bản thân mỗi người cũng cần phải có chữ "tâm", đặc biệt là với nghề điều dưỡng, bởi chính bản thân họ hàng ngày phải chứng kiến biết bao mảnh đời bất hạnh, những đau đớn của căn bệnh hiểm nghèo... Vì vậy, khi đã xác định theo nghề điều dưỡng thì hãy coi bệnh viện là nhà và bệnh nhân là người thân bởi vì họ đã trao sinh mệnh cho chúng ta.